Giúp Người Khi Có Dư Giả – Điều Tốt, Nhưng Chưa Đủ
Ai cũng biết rằng lá lành đùm lá rách – người có điều kiện giúp đỡ người khó khăn là điều đáng quý.
- Khi ta có tiền của, ta cho đi – điều đó tốt.
- Khi ta có đầy đủ, ta chia sẻ – điều đó tốt.
Nhưng như thế chỉ là một phần của lòng tốt, vì người có điều kiện giúp đỡ người khác là điều dễ dàng.
Nghèo Mà Giúp Người Nghèo – Điều Đáng Quý Hơn Cả
Câu nói “Một miếng khi đói bằng một gói khi no” rất đúng với hoàn cảnh này.
- Người giàu có giúp người nghèo – điều đó đáng quý.
- Nhưng người nghèo vẫn biết san sẻ với người nghèo hơn mình – điều đó càng quý hơn gấp bội.
Bởi vì khi bản thân còn khó khăn, nhưng vẫn biết giúp đỡ người khác, đó mới là lòng từ bi thực sự.
Trong dân gian có câu:
“Của tuy tơ tóc, nghĩa so nghìn trùng.”
Nghĩa là dù chỉ là một chút ít, nhưng khi cho đi bằng tấm lòng, thì giá trị của nó còn lớn hơn vô cùng.
Lá Rách Còn Đùm Lá Tả Tơi – Sự Hy Sinh Cao Cả
Người có điều kiện giúp người khổ hơn đã là điều tốt.
Nhưng nếu mình cũng khó khăn, vẫn dang tay giúp đỡ người khác, thì điều đó còn cao quý hơn gấp bội.
- Lá lành đùm lá rách – đó là điều bình thường và cần có.
- Nhưng lá rách mà vẫn đùm được lá tả tơi, đó là một sự hy sinh đáng kính trọng.
Chắc hẳn ai cũng từng thấy những người nghèo giúp nhau.
- Người bán vé số chia sẻ phần ăn của mình cho một người khác.
- Người bán hàng rong giúp đỡ một bà cụ neo đơn.
- Những gia đình khó khăn, vẫn cưu mang nhau trong lúc hoạn nạn.
Ở Việt Nam, những hình ảnh như vậy không hề hiếm.
Chính trong những lúc khó khăn nhất, tình người mới trở nên đáng quý nhất.
Có mặt với nhau trong lúc hoạn nạn, chia sẻ dù ít ỏi, mới là điều đáng trân trọng nhất.
Lời Kết
- Giúp người khi có điều kiện là điều đáng quý, nhưng giúp người trong nghèo khó là điều cao thượng hơn.
- Lòng từ bi không phụ thuộc vào của cải, mà nằm ở tâm người cho đi.
- Trong những lúc khốn khó, có mặt bên nhau mới là điều quan trọng nhất.
Dù ta có nhiều hay ít, hãy nhớ rằng giúp đỡ người khác không chỉ bằng vật chất, mà còn bằng tình thương, sự chia sẻ, một lời động viên, một bàn tay nâng đỡ.
Chỉ cần có mặt bên nhau khi khó khăn, đó đã là một món quà vô giá.
Bài viết được biên soạn theo pháp thoại của thầy Thích Pháp Hoà